Chương 10. Chương trước Chương tiếp. Tô An nghiêng người qua một chút, hơi dựa vào Tô Diễn, tay trái khoác hờ lên vai anh, đôi môi không son phấn giương lên một độ cong như có như không, hơi thở ấm áp phun nơi xương quai xanh của Tô Diễn.Cánh tay đặt trên đỉnh đầu Tô An 39. Anh chỉ có một tình yêu duy nhất dành tặng em bây giờ và mãi mãi. Dẫu anh đi đến tận cùng trái đất, vẫn hướng về em bằng trọn con tim. 40. Tôi không muốn một mối quan hệ…khi mà mọi người nhìn vào rồi nói: "Họ thật đẹp khi bên nhau." Tặng Anh Một Tình Yêu Nhỏ FULL , chương 1 của tác giả Khanh Bạch Y cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại sstruyen.vn. Nhắc đến tình yêu, không ai có thể bỏ qua loài hoa được coi như biểu tượng - hoa hồng. Hoa hồng là chúa tể của loài hoa, biểu hiện của sự đẹp đẽ, tình yêu mãnh liệt, sâu sắc. Mỗi một màu hoa lại có những ý nghĩa khác nhau: Hoa hồng đỏ : Anh yêu em. TẶNG ANH MỘT TÌNH YÊU NHỎ Tác giả: Khanh Bạch Y Thể loại: Hiện đại, cưới trước yêu sau, gương vỡ lại lành, chuyên gia ngân hàng biểu cảm lãnh đạm cấm dục không sợ trời không sợ đất x nhà thiết kế không gian yêu diễm hận trời hận đất, #SẠCH_SỦNG_NGỌT, có baby, tình yêu và hôn nhân, HE. Tặng Anh Một Tình Yêu Nhỏ. Chương 45: Khanh Bạch Y. 13/05/2021. Trước Sau . Tô Bảo bị Tô An ôm, nằm ngửa trong lòng Tô An, trên khuôn mặt ướt nhẹp vì khóc đang đắp một miếng khăn giấy ướt thoang thoảng mùi thơm. N9xnJ. Kết hôn được hai năm, ấn tượng mà Tô An cho Tô Diễn vẫn luôn là xinh đẹp, có tri thức hiểu lễ nghĩa, ngoan ngoãn, cho dù là lúc thân mật với nhau trong đêm khuya vắng là kiểu ngoan ngoãn nghe đến một ngày nào đó, sau khi Tô đại mỹ nhân để lại tờ giấy thì biến mất bặt vô âm mới biết được Tô An vẫn luôn gan to bằng năm sau, Tô Diễn yêu cầu từ chức quản lý cấp cao ở ngân hàng đầu tư Chase New York của Mỹ, chuyển công tác làm Tổng giám đốc ở khu vực Châu Á - Thái Bình thành phố N, Tô Diễn thành công bắt được Tô An cùng với cậu con trai bảo bối Tô Bảo của muốn Tô Bảo, nhưng anh càng muốn em, An tình tặng ngườiEm từng lãng phí thời gian, thậm chí là liều lĩnh đến mức xem thường cái chết, đã từng nghĩ đến việc buông bút vẽ rồi cứ như vậy mà ngã vào vũng bùn không trông đợi gì nữa, sau này, bởi vì gặp được anh mà em bắt đầu khát vọng trời yên biển lặng, năm tháng bình an - Tô từng cùng em ngày ngày chung đụng, không rõ tình yêu, ba năm sau đó, nhớ em đến tận xương cốt, mới biết rằng mình yêu em thật nhiều nhưng anh lại chẳng biết điều đó - Tô gia ngân hàng biểu cảm lãnh đạm cấm dục không sợ trời không sợ đất x Nhà thiết kế không gian yêu diễm hận trời hận đất.*Chủ yếu lên quan đến nghiệp vụ ngân hàng đầu tư, điển tích về lâm viên tư nhân.*1v1, tình yêu và hôn nhân, Mary Sue, sủng sủng sủng, ngọt ngào tới mức làm chân bạn mềm nhũn, HE Tô Diễn cùng Tô An kết hôn hai năm, thời gian chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều. Đối với anh, Tô An xinh đẹp mỹ diễm, tri thư đạt lý lại dịu dàng hiểu chuyện, cô luôn là chốn về bình yên khiến anh an tâm tìm về. Trong mối quan hệ hôn nhân này, Tô An không phải là trọng tâm cuộc sống của Tô Diễn, trọng tâm của anh là đặt lên công việc, là bận rộn với các dự án đầu tư, thường xuyên công tác xa nhà, tham gia các bữa tiệc xã giao,... Còn Tô An, cô vẫn luôn đứng phía sau dõi theo anh, vẫn trầm lặng và càng ngày càng yên tĩnh. Tô Diễn cho rằng, cuộc sống sẽ mãi tiếp diễn như vậy, anh đi làm, cô ở nhà chờ anh về, bình đạm không nồng nàn nhưng đủ để xây dựng một gia đình. Mãi cho đến một ngày, Tô An biến mất, chỉ để lại một lời nhắn rồi ra đi không câu giã từ…“Tô Diễn, chúng ta ly hôn đi, cuộc sống vợ chồng không có tình cảm làm nền tảng thực sự quá mệt mỏi, thực ra em cũng không thích anh nhiều đến thế. Sau này anh nhất định sẽ gặp được một người phù hợp với anh hơn anh hạnh phúc.” Tô An rời đi, trong lòng Tô Diễn bỗng xuất hiện một khoảng không rộng lớn. Lần đầu tiên, anh cảm nhận được thời gian trôi qua càng lúc càng khó khăn, càng ngày càng chậm chạp. Nhất là vào ban đêm, mỗi khi nhắm mắt lại, anh luôn cảm thấy như thể Tô An vẫn luôn nằm bên cạnh mình, mềm mại, ngoan ngoãn như thế. Nhưng Tô Diễn làm người quá kiêu ngạo, nếu Tô An đã không thích anh, vậy anh sẽ để cô tự do, sẽ để cô đi tìm hạnh phúc của mình. Bài viết được post full và sớm nhất tại LustAvelandBa năm trôi quaLà ba năm anh dùng lý trí khắc chế tình cảm của mình, vì kiêu ngạo tự tôn mà ép bản thân quên mất ba năm anh niêm phong những kỷ niệm giữa hai người vào sâu trong nỗi nhớ, không dám nhớ đến, cũng không muốn khơi lại. Ba năm cứ vậy mà trôi qua, anh chưa đi tìm cô, cô cũng chưa bao giờ trở lại. Rồi bỗng một ngày nọ, khi đêm dài trôi qua quá khó khăn, ma xui quỷ khiến thế nào lại thôi thúc anh mở cánh cửa phòng mà anh và Tô An đã từng ở kể từ khi kết hôn, lật xem cuốn hoạ ký graffiti của Tô An, anh mới biết được... Không phải là không thích, mà là tất cả những tình cảm của mình đều không được đáp lại. Không dám mong ước quá nhiều, vì thứ có được là vô số đêm đen cô đơn trong căn phòng trống chờ đợi anh trở dám lún quá sâu, vì người bị tổn thương sẽ là người yêu nhiều năm hôn nhân trong quá khứ, ba năm trốn tránh trái tim mình, đến bây giờ Tô Diễn mới tự hỏi, rốt cuộc anh đã cho Tô An được những gì...Là những lúc anh để cô chờ một mình, chờ đến tận khuya, để cô phải ăn cơm một mình đầy lạnh lẽoLà những cuộc hẹn thất hứa để cô phải tự đi xem triển lãm tranh, tự cô đơn dạo phố. Là chưa từng để tâm đến cảm nhận của cô, mãi chẳng biết cô muốn điều gì, suy nghĩ ra sao. Cô kết hôn với anh, một mình đi đến một đất nước xa lạ, đối mặt với cuộc sống sinh hoạt xạ lạ trong một môi trường xa lạ, không ai ở bên cạnh, không ai hỏi cô có thích hay không, cô gặp phải chuyện buồn cũng không thể nói với bất cứ ra trong quá khứ, anh lại là con người vô tâm đến vậy, hai người sở dĩ đi đến ngày hôm nay, anh là người có lỗi. Tô An, liệu em có thể cho anh một cơ hội, một cơ hội đi tìm em…Để chuộc lại những lỗi lầm, bù đắp những tổn thương mà em từng chịu đựngĐể lắng nghe trái tim em, chia sẻ cùng em nỗi sợ hãi cô đơn mà bấy lâu em cất giấu trong lòng Và để mỗi năm anh có thể nói với em“Bà xã, năm mới vui này mỗi ngày đều yêu em hơn hôm qua.”...“Tặng anh một tình yêu nhỏ” là một bộ truyện nhẹ nhàng và dễ thương, không cần phải ngược quằn quại hay cẩu huyết, bộ truyện vẫn để lại ấn tượng với người đọc bằng sự hỗ động ngọt ngào giữa nam nữ chính và nét dễ thương của bé con Tô Bảo. Một Tô Diễn lạnh lùng, lý trí đang dần biết học cách thể hiện yêu thương, để trở thành một người chồng, người cha tốt. Một Tô An thoạt nhìn dịu dàng nhưng lại là một con người cứng cỏi, là người mẹ đơn thân mạnh mẽ gánh vác cả vai trò làm cha cho con nhỏ và cả bé Tô Bảo ngoan ngoãn hiểu chuyện. Lời văn khi ngắn gọn súc tích khi nên thơ lãng mạn, cốt truyện diễn biến chậm rãi, chi tiết và hợp lý. Bản edit dễ hiểu với chú thích rõ ràng và ngôn từ phong phú. Nếu ai là fan của tác giả Khanh Bạch Y hoặc thích những bộ truyện đầy nhẹ nhàng, ngọt ngào thì đây sẽ là một lựa chọn không tồi dành cho ” Trích dẫn trong truyện*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạCre Google/Huaban Tô An vùi đầu vào cổ Tô Diễn “Nhưng chỉ cần em nhắm mắt lại, thì tất cả những gì xuất hiện trong đầu em đều là hình ảnh anh ôm em trước đây, còn có hình ảnh anh muốn em hết lần này tới lần khác.’’“Em không có gia đình, người thân, em chỉ có anh.’’“Em đã cố gắng nhớ lại những lần anh đối xử không tốt với em, nhưng em lại không thể nhớ nổi.’’ Tô An khóc, chôn đầu trong cổ khóc dữ dội.“Em nói sẽ quên anh đi, cố gắng nỗ lực trong một thời gian dài, đọc rất nhiều kinh Phật sách Thiền cầu mong lòng thanh thản, bình yên, không bao giờ muốn nghĩ đến những điều không tốt mà anh đã làm với em, sau đó em thật sự đã rất đau khổ, không muốn lại tiếp tục đau khổ như thế nữa, anh lại đột nhiên trở về và nói chúng ta chưa ly hôn.’’Tô An nghẹn ngào nức nở một tiếng, tiếp tục nói “Lúc đó em chỉ muốn nhớ lại những chuyện không tốt anh đối xử với em, nhưng sau đó lại phát hiện em thực sự không nhớ gì phải em thật sự không có chí khí không, Tô Diễn?’’“Trước kia anh đối xử không tốt với em sao?’’ Cánh tay Tô Diễn vòng qua sau lưng ôm lấy eo Tô An khẽ chuyển động, cuối cùng vuốt ve mái tóc mềm mại của cô, nhẹ nhàng vuốt ve từng chút từng chút một.“Không tốt.’’ Tô An khóc lóc cắn yết hầu Tô mất hơn nửa năm mới có thể khiến bản thân mình thoát khỏi ám ảnh cuộc hôn nhân đó, đi theo Chú Đại Bi được lưu truyền bằng tiếng Tạng lâu như vậy, đọc không biết bao nhiêu kinh Phật cuốn Thiền cầu mong lòng thanh thản, bình yên, quên đi nhiều chuyện, luôn cho rằng bản thân mình sẽ không bao giờ rung động trái tim, cũng sẽ không đau lòng như thế trong khoảnh khắc gặp lại Tô Diễn một lần nữa ấy, Tô An đã biết mình xong ta thường nói, đạo Phật biến chứng và quảng đại, vậy cái gọi là đạo Phật kia ở đâu? Tô Diễn không phải là Phật của cô, mà là ma quỷ của cô rơi vào ngọn lửa chói mắt, như con thiêu thân lao vào trong lửa đỏ, cùng nhau sa đọa trong dục vọng tình Diễn nhắm mắt lại, im lặng một lúc áo sơ mi của anh bị nước mắt Tô An thấm ướt đẫm, ướt lạnh đến tận đáy lòng bàn tay lau sạch cằm ướt đẫm của Tô An, Tô Diễn nhéo nhéo đỉnh cằm cô, áp trán vào trán Tô An, khàn khàn giọng hỏi “An An, bây giờ anh đối xử tốt với em không?’’Đôi mắt Tô Diễn rất đẹp, đen nhánh lấp lánh tựa như sao trời, nhưng rất hiếm khi có thể nhìn thấy rõ cảm xúc từ trong đôi mắt ấy, từ trước đến nay lúc nào cũng bày ra dáng vẻ trấn tĩnh, lạnh nhạt, nhưng không hiểu tại sao lại khiến người khác cảm thấy vô cùng yên An trực tiếp nhìn thẳng vào ánh mắt Tô Diễn, gật đầu.“Vậy từ nay về sau anh sẽ càng đối xử với em tốt hơn, được không?’’ Giọng nói Tô Diễn càng trầm thấp, giống như một khúc ca làm yên lòng người giữa đêm khuya, dụ hoặc Tô An từng bước từng bước đắm chìm vào trong chiếc lá trên đỉnh đầu không ngừng xào xạc, đèn sáng đối diện với mặt trắng, ánh trăng chuyển động theo ánh trăng đêm nay vừa An vô thức khẽ ừ một Diễn hôn lên đôi mắt cô, những nụ hôn nhẹ nhàng tựa lông tơ lần lượt rơi xuống, từ đuôi mắt Tô An thẳng đến chóp mũi. Tô An nắm chặt vạt áo âu phục Tô Diễn, cả người bị anh đặt lên thành cửa môi mỏng mang theo hơi ấm trượt đến khoé môi cô, Tô Diễn nhẹ nhàng gặm cắn khoé môi sau đó mới đưa tay che hai mắt Tô An, ngậm lấy đôi môi mềm mại nhẫn, tinh tế nhấm nháp, vô cùng ôn mắt Tô An hoàn toàn bị che kín, lập tức chìm vào trong bóng tối, cô chớp chớp mắt, lông mi ẩm ướt lướt qua lòng bàn tay khô ráo của Tô Diễn.“Diễn Diễn?’’ Đôi môi Tô An bị Tô Diễn ngậm lấy, hàm hồ tác Tô Diễn nhẹ nhàng tựa như muốn nhéo ra nước, đôi môi cực kỳ kiên nhẫn phác hoạ hình dáng đôi môi cô, một lát sau mới rơi khỏi nơi mềm mại ấy.“Diễn Diễn?”Tô Diễn vẫn chưa hoàn toàn rời khỏi môi cô thì Tô An đã sốt sắng rướn người về phía trước, bàn tay đang nắm chặt lấy vạt áo âu phục của Tô Diễn vội vàng đặt lên cà vạt, thuần thục tháo ra, chiếc cà vạt lỏng lẽo treo trên cổ Tô Diễn, cúc áo sơ mi cũng bị xé toạc hai cái, lộ ra yết hầu đang không ngừng chuyển động lên Diễn hít một hơi thật sâu, nắm lấy tay Tô An ấn xuống dưới yết hầu của mình, nói “Hôn ở đây.’’Động tác Tô An không nhẹ không nặng, đầu răng cắn lên trên yết bỗng nhiên bất động, ngửa đầu nhìn Tô Diễn, trong mắt tràn ngập tủi Diễn cúi đầu nhìn xuống, nhéo nhéo cằm Tô An rồi hôn lên đôi môi cô một lần thở của hai người càng lúc càng trở nên nặng nề, mà Tô An đáp lại còn mãnh liệt hơn cả Tô Diễn, đầu ngón tay thon dài mảnh khảnh theo cúc áo sơ mi trượt xuống, trượt đến trên thắt mở khoá dây lưng mờ ám như rõ ràng trong đêm đen yên Diễn ngừng gặm cắn đôi môi Tô An, tay trái đè chặt lên tay Tô An ngăn cản động tác của cô, khàn khàn giọng “Anh ôm em lên nhé?’’“Hay là em muốn ở trong xe?’’Âm thanh câu nói phía sau tựa như bị nuốt vào trong cổ họng, cợt nhã nhưng không kém phần gợi đầu vào trong lồng ngực Tô Diễn, Tô An không ngừng cọ Diễn bế Tô An đang không an phận vào thang máy, cà vạt trên cổ bị Tô An rút ra, nắm trong An vòng tay ôm chặt lấy cổ Tô Diễn, ngả đầu tựa trên vai anh, có lẽ đêm nay do đã nhớ lại quá nhiều chuyện, hoặc là cảm xúc đè nén trong lòng toàn bộ trút bỏ ra ngoài, chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi từ dưới lầu đi lên lầu, cô đã ngủ thiếp Diễn ôm Tô An vào phòng tắm, cởi giày rồi đặt cô vào trong bồn tắm, xoay người nhìn bản thân mình trong cà vạt bị Tô An tháo mở rồi rút ra, cúc áo sơ mi cũng bị cô bứt đứt mấy cái, chỗ yết hầu còn bị đầu răng cô cắn thành mấy vết đỏ ngón tay lau qua khoé môi, lau sạch chút son kem còn sót lại trên đó, Tô Diễn đưa tay lên thong thả cởi từng chiếc cúc áo còn áo sơ mi bị vứt trên sàn nhà phòng tắm, lộ ra vòng eo rắn chắc của người đàn ông, tấm lưng trơn bóng thẳng An đã ngủ say, đầu gối lên cánh tay, cánh tay gác trên thành bồn tắm, ngủ ngon tóc dài xoăn nhẹ màu hạt dẻ ôm lấy nửa khuôn mặt, nửa còn lại bày ra vẻ tủi thân uất ức, mỹ nhân- ngay cả khi tủi thân cũng vô cùng xinh người con gái đang say sưa chìm vào giấc ngủ, lại cúi đầu nhìn xuống cả người mình bị cô đốt lên dục hoả, Tô Diễn buộc chính mình phải thoát ra khỏi những xúc cảm nóng bỏng trước đó, mở vòi hoa sen rồi chỉnh sang nước dưới dòng nước lạnh băng khiến hắn bình tĩnh hơn không nước ấm tràn ngập toàn bộ phòng tắm, mùi rượu nhàn nhạt bị nước ấm từ từ tản đi, Tô An thoải mái thả lỏng hàng lông mày vẫn luôn chíu khô nước trên người Tô An, Tô Diễn đặt mu bàn tay lên trán, ngẩng đầu nặng nề thở dốc rồi xoay người đi vào phòng để quần áo lấy một chiếc áo sơ mi nam sạch sẽ cho Tô An mặc Tô An về phòng ngủ, Tô Diễn lại quay lại tắm nước lạnh một nước chảy tí tách tí tách, mãi đến hơn nửa giờ sau mới dừng khi đi ngủ, Tô Diễn đi xem Tô Bảo trước, Tô Bảo đang nằm úp sấp người ngủ ngon lành, lòng bàn chân lộ ra bên ngoài chăn con được Tô An nuôi nấng rất chu đáo, ngay cả bàn chân cũng đều là thịt mềm mại úc Diễn gãi gãi lòng bàn chân con trai, Tô Bảo đang chìm trong giấc ngủ say vô thức đá đá vài đêm này, Tô Diễn gần như không thể nào nhắm mắt lại đi ngủ, sau khi xa cách hơn một nghìn ngày đêm, cuối cùng tiếng hít thở nho nhỏ của Tô An cũng lại rơi vào tai anh một lần phải trong khi rời đi, Tô An đã đến Zurich, Thuỵ Sĩ, lúc ấy bởi vì một dự án mà anh đã ở đó trong một thời gian là mùa đông, bầu trời Zurich đổ tuyết, nhưng liên tiếp trong mấy ngày cũng chỉ có một lớp An ở đó với anh hơn một tuần, trong một tuần kia Tô An bỗng nhiên trở nên nhiệt tình đến lạ thường, tựa như một lời từ biệt cuối ngày lúc anh mở hội nghị, Tô An sẽ ngoan ngoãn ngồi bên cạnh cửa sổ cầm một tờ giấy phác thảo tuỳ tiện vẽ graffiti, anh nhìn thấy góc trên tờ giấy phác thảo kia, người đàn ông đó rất giống đêm, dưới sự cố ý trêu chọc của Tô An, anh vẫn luôn trầm luân chìm đắm trong dục vọng với cô hết lần này, trong cuộc chơi đó, chủ động trêu chọc là cô, không biết thoả mãn là anh, luôn giữ chặt eo cô khiến cô đầu hàng rút đến Zurich, Tô An không mang theo bất cứ thứ gì, chỉ cầm theo một tập phác hoạ, anh cũng không thể chuẩn bị cái này cái nọ trong lúc đi công tác đêm đầu tiên cô đến, tình dục đến quá mãnh liệt, hai người không hề thực hiện bất cứ biện pháp bảo hộ đêm sau cũng như ngày trước khi cô trở về, Zurich cuối cùng cũng đổ một trận tuyết sáng sớm những bông tuyết đã bắt đầu rơi lả tả và tiếp tục rơi cho đến nửa phòng mà anh đang ở chỉ có ba bức tường, một mặt khác là cửa kính trong sáng, Tô An đang tựa vào bên cửa sổ vẽ tranh để giết thời gian, sợ lạnh nên cô đã trải một lớp chăn bông thật dày ở nửa đêm, tuyết mới ngừng rơi, bên ngoại đọng lại một lớp tuyết thật dày, phản chiếu một thứ ánh sáng màu trắng, anh và Tô An vẫn chưa ngủ, khi hi người bọn họ dừng lại, chiếc chăn bông đã ướt một mảng lớn, từ đầu đến chân Tô An đều như bị rửa qua một chính vào đêm ấy, Tô An mới có Tô chuyện kia, Tô An đã mất đi người thân, cô sợ cô độc, sợ người khác sẽ rời bỏ mình, thật ra từ tận sâu trong đáy lòng Tô An rất yếu đuối, mềm mại, lại không nóng nảy, cáu bẳn, là do từ trước tới nay anh đã phớt lờ cảm xúc của cô, sau khi gả cho anh, cô đều phải đối mặt với cô đơn một Diễn nhẹ nhàng vỗ về lưng Tô An, nhớ lại tất cả mọi chuyện xảy ra lúc trước, yết hầu khẽ chuyển động một giờ sáng hôm sau, lúc Tô An tỉnh lại, Tô Diễn đang đọc cuốn tạp chí The Bankers Magazine số mới An khẽ động đậy, mở mắt ra, đập vào tầm mắt cô đầu tiên là… Một mảnh vải mềm mại, dưới lớp vải kia là bộ ngực no đủ, nhấc mí mắt nhìn lên chính là khuôn mặt lạnh lùng thường ngày của Tô đối mặt với khuôn mặt kia, Tô An lập tức nhớ đến hình ảnh tối qua chính mình lôi kéo Tô Diễn nói thích anh, hôn anh, thậm chí còn mãnh liệt hơn cả Tô Diễn.“Dậy rồi?’’“Ừ.’’ Lúc này Tô An đang nghiêng người nằm trên người Tô Diễn, cô cảm thấy tư thế này không được cho lắm, vì thế mới cẩn thận dời xuống, kết quả giữa hai chân lại chạm vào một vật nóng An sững người lại, bất có phản Diễn khẽ hừ một mặt trời chậm rãi chiếu rọi, bầu trời lại hửng sáng sau cơn mưa, ngay cả làn gió ban mai cũng thoang thoảng dễ chịu đến thế. Bên trong căn phòng ngủ mang phong cách hoài cổ, ánh sáng trở nên mơ hồ hơn bao giờ hết.“Còn nhớ tối qua anh đã nói những gì không?’’“Không nhớ.’’ Tô An giả vờ mất trí không nhớ đó, anh đánh được em chắc?Tô Diễn thả cuốn tạp chí sang một bên, đưa tay bóp cằm Tô An, trầm ngâm một chút rồi nói “Anh giúp em nhớ lại nhé.’’Tô An liếm liếm khoé môi hơi khô khốc, duỗi tay chống đỡ trên người Tô người cô còn mặc chiếc áo sơ mi của anh, màu trắng, áo sơ mi của anh mặc lên người cô có vẻ rộng quá mức, ngay cả ống tay áo cũng bị sập An đưa tay lên, lần lượt cởi bỏ từng chiếc cúc áo từ trên xuống dưới, áo sơ mi khẽ tuột xuống, lộ ra bờ vai trắng Diễn nhìn theo, ánh mắt dừng lại trên ngón tay Tô An, cánh tay vẫn luôn đặt trên trán khẽ chuyển động, một tay giữ chặt tay Tô An, lần lượt cài lại từng cúc áo đã bị cởi ra.“An An?’’ Tô Diễn cài hết cúc áo xong, bàn tay đang đặt trên eo Tô An khẽ dùng sức, để cô lại nằm nhoài trên người anh một lần nữa.“Có phải trước đây anh đã đối xử không tốt với em không?”Tô Diễn vừa dứt lời, bầu không khí trong phòng ngủ lập tức rơi vào trầm mặc trong chốc An nằm sấp tên người anh khẽ gật gật đầu, ngón tay vẽ một vòng tròn trên ga trải giường màu đen.“Là anh luôn quên ở bên cạnh em, để em một mình chờ anh, chờ đến tận khuya, để em phải ăn cơm một mình, để em phải xem triển lãm tranh một mình, là anh không quan tâm đến cảm nhận của em.’’ Tô Diễn nói rõ ràng từng chữ từng chữ một, bàn tay đang đặt trên eo Tô An dần dần siết chặt, tiếp tục nói “Em kết hôn với anh, một mình đi đến một đất nước xa lạ, đối mặt với cuộc sống sinh hoạt xạ lạ trong một môi trường xa lạ, không ai ở bên cạnh, không ai hỏi em có thích hay không, em gặp phải chuyện buồn cũng không thể nói với bất cứ ai.’’“Là anh đối xử không tốt với em, thậm chí những lúc gọi cho anh đều bị thư ký…’’“Anh cũng biết sao?’’ Tô An vùi đầu vào trong cổ Tô Diễn hỏi.“Ừ.’’ Tô Diễn vuốt ve sống lưng Tô An, nói “Anh đã đổi thư ký và trợ lý rồi.’’“Bây giờ anh không muốn quan tâm đến chuyện của công ty nữa, anh chỉ muốn em.’’ Tô Diễn lật người lại, đè Tô An nằm dưới người mình “Chúng ta yêu đương đi.’’Tô An siết chặt bàn tay đang nắm lấy cúc áo sơ chưa từng yêu đương hẹn hò, ngay cả cái nắm tay cũng chỉ mới được vài cô còn ngây ngô thích Tô Diễn thì đã bỏ qua bước hẹn hò mà trực tiếp kết khi kết hôn, cô và Tô Diễn đã làm tất cả mọi ta yêu đương đi, hãy nói về mối tình đầu đơn giản nhất thế An- Người đã làm tất cả mọi chuyện với Tô Diễn lúc này lại cảm thấy vô cùng ngượng ngùng, nửa khuôn mặt vùi vào trong gối đầu giống hệt như lúc Tô Bảo ngượng ngùng, chiếc áo sơ mi màu trắng to rộng bị cô nắm chặt đến mức tạo thành vô số nếp Diễn chống tay, đôi môi mím chặt, cúi đầu nhìn Tô An nằm dưới người mình, chỉ chạm nhẹ vào đôi môi Tô An một chút rồi lập tức rời đi.“Anh nghiện sạch sẽ.’’“Không phải.’’ Tô Diễn phủ nhận.“Vậy sao?’’ Tô An ồ lên một tiếng đầy ẩn ý, sau đó bị Tô Diễn giữ chặt cằm rồi ngậm lấy đôi An đỡ lấy bả vai Tô Diễn, chậm rãi quỳ gối trên thở dốc của Tô Diễn càng lúc càng trở nên nặng nề, giọng nói khàn khàn “An An, vừa mới xác định quan hệ yêu đương thì không thể làm ngay đúng không?’’“Không thể.’’Tô Diễn mút cánh môi Tô An, động tác càng ngày càng chậm, càng ngày càng trong căn phòng yên tĩnh thỉnh thoảng vang lên tiếng mút môi, cùng với đó là tiếng thở dốc càng lúc càng trở nên nặng biết hai người đã hôn nhau bao lâu, bên ngoài cánh cửa yên tĩnh bỗng nhiên vang lên tiếng cào cửa, sột soạt sột soạt.“An An?’’“Diễn Diễn?’’Cách cánh cửa, giọng nói non nớt của Tô Bảo vang Diễn cắn cắn cánh môi Tô An, buông Tô An ra, chóp mũi chống lên chóp mũi cô, thở hổn hển nói “Ngày nào Tô Bảo cũng dậy sớm như thế này sao?’’“Vâng, buổi tối con đi ngủ sớm, buổi sáng hôm sau và giữa trưa cũng sẽ ngủ một lúc, cho nên.’’ Lúc nói chuyện, lồng ngực Tô An phập phồng rõ ràng “Buổi sáng sẽ dậy sớm.’’“An An?’’ Tô Bảo lại gọi một tiếng, âm thanh non nớt khẽ run đã bị đóng chặt, Tô Bảo không thể mở ra Diên bình phục lại một chút, buông Tô An ra, đứng dậy đi mở cửa cho Tô Bảo, Tô Bảo ngã xuống nằm trên giường một lần nữa, nghiêng mặt nhìn Tô rồi Tô Diễn cài cúc áo lại cho cô là đã quyết định không làm điều đó, anh còn hỏi cô vừa mới xác định quan hệ yêu đương thì không thể làm ngay đúng không, thời gian thực sự có thể làm thay đổi một cửa phòng ngủ được mở ra, Tô Bảo lướt qua Tô Diễn, dụi dụi hai mặt lạch bạch chạy tới bên mép trong phòng ngủ Tô Diễn hơi cao, nhóc con không leo lên được, được Tô Diễn đứng ở phía sau nhấc lên trên giường.“Ôm một cái.’’Tô Bảo quỳ gối bên méo giường rồi lăn vào trong lòng ngực Tô An..

tặng anh một tình yêu nhỏ