Vậy mà không hiểu sao trong khi đang tra cứu thông tin trên mạng vô tình "đập mắt" phải bài viết "Chồng ngoại tình, tôi hóa điên suốt 2 năm" của bạn Minh Hoài lại khiến tôi day dứt mà đọc cho bằng hết câu chuyện. Ngược lại, khi không có tình yêu thì tội lỗi sẽ không được tha thứ và sứ vụ sẽ không thể chu toàn. Chúng ta không khó để kiểm chứng điều này trong cuộc sống hôm nay khi tình trạng gia đình ly dị, anh em ruột thịt chia rẽ nhau, bạn bè phản bội nhau ngày càng nhiều. Xin vợ yêu tha thứ cho anh lời thề xưa anh hứa chưa thành. Xin con thơ tha thứ cho cha sinh ra đời không trọn vẹn mái nhà. Xin anh chị tha thứ cho em ân tình này suốt kiếp em đem. Xin bè bạn tha thứ cho tôi cuộc đời này không cùng bước nữa rồi. Gửi bằng vozFApp Thứ Bảy, 26 tháng 5, 2012 CÁC BÀI SUY NIỆM LỄ HIỆN XUỐNG - Năm B Lời Chúa: Cv 2,1-11; 1Cr 12,3b-7.12-13; Ga 20,19-23 MỤC LỤC 1. Chúa Thánh Thần. 2. Ra đi-tha thứ - ĐTGM. Ngô Quang Kiệt. 3. Ý nghĩa cuộc sống. 4. Chúa Thánh Thần. 5. Nói được các thứ tiếng. 6. Hãy nhận lấy Thánh Thần. 7. Người thổi hơi vào các ông. 8. Lửa Thánh Thần - ĐTGM. Phúc Âm hôm nay cho chúng ta thấy rõ vấn đề, không phải chỉ giữ luật tha thứ như Phêrô nghĩ là tha thứ đến bảy lần, vì luật Môisen chỉ dạy tha thứ có bảy lần mà thôi, nhưng hệ ở chỗ là tâm hồn luôn luôn tràn đầy tình yêu thương để tha thứ cho anh em mình. Tha thứ Chúa Giêsu cho thấy tính cấp thiết và cần thiết của ơn tha thứ. - Phải tha thứ vì ai cũng lỗi lầm. "Nhân vô thập toàn", không ai hoàn hảo cả. Là con người, ai cũng có những sai trái, những lầm lỗi. Xét lại bản thân, sẽ thấy chính mình cũng có nhiều sai trái, lắm khiếm khuyết và lầm lỗi. Vô ý và hữu ý, cố tình và vô tình xúc phạm nhau. J1kS. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để END -" Thiếu...thiếu gia.... gặp tai nạn rồi!!"Mọi người trong nhà đều bàng hoàng, thím Miên thì ngồi bệch trên sàn khóc nức nở, nhiều người tới đỡ thím ấy đứng dậy, còn cô, cô vô cùng lo lắng. Họ nhanh chóng chạy nhanh đến bệnh được chuyển ra phòng nghỉ dưỡng thuộc loại cao cấp, nơi cô từng nằm giờ lại đến hắn. Đứng bên cạnh giường bệnh, cô nhìn vào, mà tim không ngừng lé lên tia đau xót, mới hôm nay cô định sẽ tha thứ cho hắn mà, tại sao? Tại sao lại như vậy? Mới nãy, thư ký của hắn nói rằng bị công ty đối thủ hãm hại mới bị tai nạn, hắn bị thương rất nặng... Vốn dĩ, hắn định đi mua món quà cho cô cầu xin sự tha thứ. " Hạ Vũ,...a...anh....t...tỉnh lại...đi, em...em.. t..tha thứ cho anh rồi, là do em, là em..em không tốt, nếu nhanh chóng nhận ra mình vẫn còn yêu anh, sớm tha thứ cho anh thì... "" Hu.. Hu.. Hic... "" Hạ Vũ, a..anh dậy đi, a...anh nói rằng... s..sẽ,...bảo vệ em mà, bảo vệ cả đ..đứa.. con của chúng ta nữa! "Cô khóc, mọi người cũng khóc theo tại vì họ đã làm ở nhà của Hạ Vũ rất lâu, mọi người xem nhau như một gia đình. Trớ trêu thay, thiếu phu nhân chỉ mới tha thứ cho cậu chủ của họ thôi mà, lẽ ra hôm nay phải là một ngày vui mới phải, tại sao lại xảy ra bi kịch như thế này. Tuy cậu chủ không phải sẽ.... nhưng họ vẫn buồn vẫn khóc vì thư ký của hắn kêu là bị thương rất nặng. Tuy chỉ đứng ở bên ngoài nhìn vào nhưng họ không hỏi xót thương khi thấy cô đang ngồi bên cạnh giường bệnh mà khóc nức nở. " Thiếu...thiếu phu nhân..., cô dậy đi, cậu chủ sẽ không...sẽ không sao đâu mà, cô cũng cần lo cho đứa bé trong bụng mình, đó là con của cậu chủ và cô! "Nghe vậy, cô cố bình tĩnh. Đúng, cô phải bảo vệ con của hắn và cô. Mọi người dìu cô về nhà, tuy cô muốn ở đó nhưng ai cũng khuyên cô nên đành phải vậy. Đêm đó, cô đã vô cùng ân hận. Tại sao, cô lại không tha thứ cho hắn sớm hơn, hắn vì muốn mua quà cho cô mới gặp nạn! Cô tự trách mình, nước mắt ướt đẫm gối. Gần một tuần trôi qua, hắn vẫn nằm đó, ngày nào cô cũng đến thăm hắn, nói với hắn rằng cô đã tha thứ cho hắn rồi. Chiều hôm đó.... " Hạ Vũ, gần một tuần rồi, anh dậy đi! Em tha thứ cho anh rồi! Làm ơn! Vì con của chúng ta cũng vì em, anh tỉnh lại đi! Em nói thật, em rất yêu anh, có lúc em đã từng hận anh nhưng nó bị tình yêu lấp đầy! Em rất yêu anh, Hạ Vũ, anh tỉnh lại đi mà! "" Thật không? "" Thật, là thật! "" Em hứa đi! "" Em hứa! "Từ, cô đang nói chuyện với hằn mà trong khi hắn đang nằm đó, vậy là ai nói chuyện với cô? Chẳng lẽ... Chẳng lẽ là hắn? Ngước mặt lên, đập vào mắt cô là khuôn mặt đang mỉm cười hạnh phúc của hắn! Hắn tỉnh rồi, Hạ Vũ tỉnh rồi!?" Anh.. Anh.. Anh tỉnh rồi! "" Anh tỉnh từ hôm kia rồi, anh định nói cho em biết nhưng anh muốn được nghe em nói yêu anh! "" Chẳng phải anh...anh bị thương rất nặng hay sao! "" Sớm biết trước là bọn họ sẽ hại anh, nên đã chuẩn bị từ trước nên chỉ bị thương nhẹ, ai mà ngờ tên thư ký kia nói dối em, anh cũng thuận nước đẩy thuyền thôi! "" Anh... Anh vô sỉ! "Vô sỉ! Hắn lại dùng cách này để nghe cô nói tha thứ cho hắn. Trời ơi, cái hình tượng tổng tài lạnh lùng kia hắn quăng đi đâu rồi. Đúng là đừng quá tin vào mắt mình! Cô xấu hổ, nhanh chóng ngồi dậy đẩy hắn ra tại vì hiện tại hắn đang nắm tay cô! " A...đau..."" Anh không sao chứ! " Cô ân cần hỏi thăm hắn nhưng gương mặt thì vô cùng đỏ. " Anh biết anh sai rồi, anh thật sự xin lỗi em! Anh thật sự rất yêu em! " Quay lại vấn đề, hắn cầu xin sự tha thứ từ cô. " Em cũng rất yêu anh! " Như không đợi gì hơn, hắn ôm cô vào lòng thật chặt, chặt như sợ hắn sẽ mất cô vậy. Hiện tại hai người đang nói chuyện mặn nồng trong phòng bệnh thì bên ngoài, cũng có một hội bà tám tụ tập. Đó không ai khác là tên thư ký cùng những người còn lại trong nhà, có cả thím Miên. Cái công ty kia cũng bị hắn thu mua lại, không lâu sao, bà Lâm cùng Hạ Băng và Minh Quân đi chơi về, nghe được tin tức mà họ vui mừng cùng bất ngờ, lại thấy tiếc vì không thấy được khuôn mặt lúc lừa gạt cô của hắn. Khi mà họ về là đã thấy cái khuôn mặt núi băng của hắn rồi. Vài tháng sau, Hạ Băng cùng Minh Quân tổ chức đám cưới. Sau đó là lúc mà cô sinh ra hai thiên thần bé bỏng của cô. Hai tinh linh ấy là hai anh em song sinh, tuy lúc sinh đẻ, bác sĩ báo là cô khó sinh nhưng mọi chuyện cuối cùng cũng vượt qua và đem lại kết quả tốt đẹp. Một đêm... " Vợ ơi, từ lúc em mang thai tới giờ là anh phải ăn chay rồi! " Lại là khuôn mặt bất chấp. Hắn nói xong, không nói gì là đã hôn cô thật lâu. Nụ hôn ngọt ngào, lại dịu dàng. Từng cút áo của cô bị hắn cởi ra......." Việc ngu ngốc cũng là sáng suốt nhất đời này của em là yêu anh! "" Việc mà anh cảm thấy ân hận nhất là làm em phải đau khổ, nhưng hạnh phúc thay anh yêu em và được em yêu! "Đúng! Tình yêu đã làm họ chịu bao nhiêu đắng cay nhưng cũng mang lại cho họ sự ngọt ngào, hạnh phúc. Yêu và được yêu..... -ĐÔI LỜI TÁC GIẢ Có ai thấy thiếu mắm muối hay đường gì không nói tui để tui thêm zô! Trong thời gian qua, cảm ơn mấy người đã luôn ủng hộ truyện của tui, nhờ mấy người mà sức lực của tui tràn trề ngập bờ đê. Hằng đêm, nhớ tới truyện của mình viết được ủng hộ thì vô cùng vui! Nó như món ăn tinh thần của tui vậy. Ai mà có ý định thì cứ viết rồi nói tui, tui sẽ ủng hộ cho! Mà tui cũng không ngờ được truyện của mình sẽ có được như hôm nay. Ôi thật hạnh phúc! Công nhận là lâu thật, tui viết từ lúc 25/5 đến 6/7 mới xong! Chắc chắn tui sẽ viết ngoại truyện và cố tìm ý tưởng để viết thêm nhiều truyện mới! Thật lòng cảm ơn mấy người nha! Thương mấy người nhiều. À mà tui cx không biết nên nghĩ tên trong này của tui là gì nữa? 😧 Ai thích thì cho tôi cái tên 😁😁. Tên ơi tên... Tác giả .... *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc." Ở đây là đâu? Mọi người là ai? Tôi là ai? "Đây là câu nói đầu tiên sau khi cô tỉnh dậy sau một khoảng thời gian dài đăng đẳng....đối với hắn là vậy. Một người ngỡ ngàng, bà Lâm thì khóc nấc lên, bác sĩ Hứa thì đi đến kiểm tra lại sức khỏe của cô, còn hắn thì...." Em bị sao vậy!? Đây là nhà của chúng ta, anh là " chồng " em nè Như Tuệ..! "Hắn cố gắng giải thích cho cô. " Chồng "...bây giờ hắn còn cái tư cách tự xưng mình là chồng cô khi đã gây ra cho cô bao nhiêu đau khổ sau? Hắn còn không biết rằng bây giờ cô còn thừa nhận hắn là chồng cô hay sẽ căm ghét hắn. Khi cô tỉnh lại, hắn mừng đến nỗi không diễn tả được lời nào, nhưng kéo theo đó là sự sợ hãi, sợ cô sẽ rời xa hắn...." Hạ Vũ, chắc khi gặp tai nạn đầu cô ấy đã bị va chạm nên.... Có thể sau này sẽ khỏi.... "" Chị ấy bị mất trí nhớ ư!?" Umk... Có thể nói là vậy... "Hạ Vũ như người mất hồn, do anh, đều tại tại anh, tại anh vô tình, tại anh ngu ngốc, tại anh ác độc khiến cô mất đi đứa con đầu lòng, khiến cô rơi vào cảnh tượng sống chết không rõ giờ còn mất trí nhớ... Mọi người kể cả người làm đều vô cùng buồn rầu, nhìn vào đôi mắt anh, họ thấy sự hối hận cùng đau khổ trong giờ Như Tuệ vẫn chưa hiểu gì chỉ biết người đàn ông trước mặt là chồng cô... Thiếm Miên, người đã từng chăm sóc cô như hiểu được sự việc, liền vội vàng lên tiếng nhằm xua tang cái hoàn cảnh đau buồn cũng như tạo cho Như Tuệ một cái cảm nhận tốt về ngôi nhà này.. về cậu chủ." A...thiếu phu nhân đã tỉnh lại, tôi xuống nấu cháo cho cô ấy đây ạ.. "" À...đúng vậy, mọi người xuống chuẩn bị đồ ăn..."" Cậu chủ, chúng tôi đi đây... "" À, mọi người đi đi! "Như hiểu được sự việc, họ cùng nhau đóng một màng kịch hạnh phúc trước mặt Như Tuệ, nhưng không ai biết rằng màng kịch này sẽ kéo dài bao lâu. Mượn cớ để Như Tuệ nghỉ ngơi, bà Lâm cùng Hạ Vũ với hai người kia qua một căn phòng khác để nói chuyện..." Hạ Vũ, tôi nghĩ thời gian này cậu nên chăm sóc cô ấy thật tốt để lấy lòng cô ấy, nếu một ngày cô ấy nhớ lại e rằng... "" Đúng vậy, anh hai... "" Tôi biết chứ, cảm ơn mọi người nhắc nhở, cô ấy thành bây giờ đều là do tôi..."" Haizzz...Chúng ta cũng không nên nhắc đến chuyện của đứa bé.. Ôi! Đứa con dâu tội nghiệp của ta... "Từ hôm đó, hắn cố gắng hết sức chăm sóc cho cô. Nhưng...cô lại trở nên lạnh lùng lạ thường và một đôi mắt vô hồn. Cô cũng chẳng quan tâm gì đến hắn. Hắn luôn hỏi tại sao lại như vậy...nhưng nghĩ lại đều là do anh cả thôi. Bác sĩ cũng đã từng nói là do tâm bệnh. Còn ai ngoài hắn gây ra nữa... Haizzzz.....Ban đêm, hắn ôm cô vào phòng ngủ, cô từ chối, hắn lấy cớ do họ là vợ chồng, vợ chồng thì có gì phải sợ... lúc trước đều là vậy mà....Nói đến cô, tuy được hắn chăm sóc cẩn thận nhưng mỗi khi tiếp xúc với hắn cô đều có cảm giác lo sợ. Chẳng lẽ người đàn ông này không phải chồng cô... Chắc do trước đây cô bị hắn....nên cô luôn sợ...sợ người đàn ông này chỉ là do cô không nhớ thôi!!Hắn biết cô thích chơi xích đu nên đặc biệt đích thân làm xích đu cho cô. Khi tìm chỗ treo, Hạ Vũ nhìn vào cái góc tường, nơi mà hắn thấy thân hình nhỏ nhắn của cô nằm trong cơn mưa lạnh. Tim hắn như có ai cố tình bóp mạnh, khi đó hắn đã lo lắng cho cô, hắn không nhận ra hắn đang yêu mà lại trấn an là sự thương hại. Cố tránh xa cái chỗ...đó ra để không gây lại cái kí ức đó cho dắt tay cô ra vườn." Như Tuệ, em xem anh làm xích đu cho em kìa, anh nhớ rằng em rất thích chơi trò này! "" Umk, cảm ơn anh nha! "Nghe câu nói lạnh như băng của cô, làm hắn rất đau nhưng nhớ lại, lúc trước hắn cũng lạnh lùng như vậy với cô, thậm chí còn không còn không có tiếng cảm ơn. Nhưng công nhận cái xích đu đúng là đẹp thật còn treo ở một nơi vô cùng thích hợp. Nơi đây xung quanh tròng rất nhiều loại hoa, còn có một cái cây vô cùng to dùng để treo xính ngồi hắn đứng. Hắn khẽ đẩy cái xích đu. Nhìn đôi mắt cô có vẻ như có cái gì đó rất hào hứng nhưng cô không cười... Nhớ lại lúc nhỏ, khi hắn thấy cô chơi xích đu, cô cười rất tươi còn đẩy xích đu lên rất cao...Hắn cười khinh bỉ. Mới đây, cô chăm sóc cho hắn, hắn lạnh lùng với cô. Còn giờ hắn yêu thương cô, cô lại nhìn hắn như người vô tâm...-love-Cảm ơn mọi người đã theo dõi truyện của tui nha. Tui mừng còn hơn được cho quà nữa đóa. Truyện còn nhiều sai sót với lại tg làm biếng dữ lắm. ♪☆\^0^\ ♪/^-^/☆Bye bye!! * vẫy tay * Cùng đọc truyện Vợ Yêu... Tha Thứ Cho Anh Được Không? của tác giả camquyly tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại "từng" là một cô gái ngây thơ, đáng yêu, luôn luôn nở nụ cười trên môi, cô yêu anh, luôn muốn bảo vệ anh,..nhưng.. Anh là một người lạnh lùng. Vì bị mẹ bắt ép mà anh cưới cô. Trong lòng anh, cô luôn là một người phụ nữ tâm cơ, ác độc, không từ thủ đoạn. Anh cho rằng do cô, anh không được ở bên người mình yêu. Anh chán ghét cô, hành hạ cô cả thể xác lẫn tinh thần. Cô vì tai nạn mà mà rơi vào tình trạng " ngàn cân treo sợi tóc ", lúc này, anh mới hối hận.... -" Cô đừng nghĩ lấy tôi cô có thể được hạnh phúc, tôi sẽ cho cô biết thế nào là địa ngục, là đau khổ! "[.......]" Anh thật sự chán ghét em sao? Tại sao? "" Em sẽ trả lại tự do cho anh, tạm biệt anh, người em đã từng yêu sâu đậm! Chúc anh hạnh phúc bên cô ấy!! "

vợ yêu tha thứ cho anh được không