Thái tử chơi tâm kế với ông ta nhưng Hạ Trăn thì không. Thái tử là người hoàng gia, là nhi tử của ông ta. Từ trong xương cốt, đã kế thừa dã tâm và xảo trá của ông ta. Nhưng Hạ Trăn, xuất thân võ tướng, một thảo dân nông thôn hàng thật giá thật. Nói trắng ra Tống Viên cũng muốn có một chút công lao làm rạng rỡ với tổ tông. Nhưng Ðổng Trác ở chỗ này quả thực là muốn cản trở con đường của hắn a. Lỗ Thực sắc mặt trầm hẳn xuống. Cái tên Tông Viên này chính ra còn cuồng vọng kiêu ngạo hơn Ðổng Trác. Ảnh chân dung ông chủ điện Kremlin chiếm trang bìa tuần báo L'Obs với dòng tựa lớn « Putin, quả bom người ». Ông « bạn thân » họ Tập thì ngự trị trên trang nhất Courrier International, tay cầm quả địa cầu, được chạy tít « Trung Quốc, sự thống trị của Tập Cận Bình Tại Hoa hậu Hòa bình Quốc tế 2022, người hâm mộ có thể bỏ tiền ra xem trực tiếp phần thi này. Việc làm này bị đánh giá làm mất đi tính riêng tư của thí sinh, tính hấp dẫn của cuộc thi mà còn cho thấy việc ban tổ chức khai thác thương mại quá sâu nội dung thi. Cập nhật Full nhanh nhất Thì Ra Ông 'Thẳng' Như Này tác giả Tuyên Lê trên Top Truyện Tranh thuộc thể loại Đam Mỹ, Sủng. Truyện online, Web truyện online đam mỹ, ngôn tình, tiên hiệp Giới thiệuNgười ta bảo tôi là thánh cuồng sạch, tôi thấy bạn cùng phòng tôi mới là thánh 6bSTK8. Tác giả Tuyên Lê Thể loại Đam mỹ, hiện đại, vườn trường, chủ thụ, ngôi thứ nhất, tình cảm, ngọt sủng, 1×1, HE Editor Tree wp pcnv11 Tình trạng Hoàn 41 chương + 4 phiên ngoại ————- Văn án Người ta bảo tôi là thánh cuồng sạch, tôi thấy bạn cùng phòng tôi mới là thánh cuồng sạch thì có. Lỡ đụng xíu xiu vào tay tôi mà thằng chả cũng đếu chịu nổi. Tôi tổn thương thật sự, tôi có bốc cứt đâu mà bị ghét bỏ thế chứ? Về sau tôi mới biết, thì ra thằng chả không phải thánh cuồng sạch, mà là hội chứng sợ gay[1]. Cơ mà sợ tôi làm gì? Tôi có phải gay quái đâu. —— Hạ Hà Tao là trai thẳng siêu cấp vjp pr0. Tôi Hờ hờ, chắc tao không? Hạ Hà Ok, nếu thế thì hai mình sẽ làm vài chuyện mà bọn giai thẳng hay làm. … Tôi …Hey bro, bro chắc là xì trây khác cũng sẽ làm như này chứ? CP Đại ka trường ngáo keo chó công x Học sinh xứt sắc mạnh miệng mềm lòng thụ Hai cái compa nhưng cứ ngỡ mình là cột điện khai sáng cho nhau. Một câu chuyện kẻm động gớt nước mắt về tình đồng chí. ——– Chú thích [1] Từ gốc là Homophobia – Ghê sợ đồng tính luyến ái là sự sợ hãi, có ác cảm hoặc kỳ thị đối với người đồng tính hay tình trạng đồng tính luyến ái một cách phi lý. Chi tiết xem tại đây. Định nghĩa vậy thôi chứ trong chuyện không nặng nề như vậy đâu các ông. ———- Link Hạ Hà cực kỳ tâm huyết với “chuyện đó”, chuẩn bị cực kỳ đầy đủ, ngoại trừ “Siêu mỏng, xài như không xài” ra thì còn một vài thứ nữa khiến tôi đỏ cả hắn biết nhiều thế được nhỉ? Tôi ngửi được mùi đóng góp từ Chu Lam chỉ vào cái chai có ghi “Tăng cường khoái cảm lên gấp bội” rồi hỏi, “Dùng cho ai?”Hạ Hà kinh ngạc nhìn tôi, “Này, này còn phải hỏi sao?”Tôi “Cậu dùng?”Hạ Hà khó nhọc nuốt khan, hồi lâu mới nói, “Không phải đâu cưng à…”Tôi liếc hắn, “Sao cậu lại ngầm thừa nhận tớ sẽ nằm dưới?”Hạ Hà khẽ thì thào, “Cục cưng của tớ đẹp như thế, không phải là nên nằm hưởng thụ à…”Tôi biểu thị không đồng ý, sau đó nện cho hắn một trận ra hôm sau bước vào lớp, đám học sinh lớp 10 huýt sáo ồi la ó ầm ĩ “Chúc mừng chúc mừng”, “Chúc phúc chúc phúc” “Đồng tâm kết mãi”, “Trăm năm hòa hợp”,…Hứa Đa “Sớm sinh quý tử, 10 thằng cu nhé!”Trên mặt như viết to bốn chữ “Gato chết đi được”.Tôi hy vọng cậu ta và Chu Triết cũng sẽ tốt đẹp như bọn Hà giúp tôi dọn bàn sang lớp 11, tôi đang bê chồng sách chuẩn bị ra cửa, Lịch Thiến Ninh đã bước đến nói với tôi “Chúc mừng hai cậu.”“… Cảm ơn.”Sao mà cứ như là kết hôn vậy?Tôi rất ngại, còn Hạ Hà thì có vẻ rất chi là hưởng thụ những lời chúc phúc nói, “Bây giờ cả trường đều biết Ngôn là người của anh rồi, để xem lúc anh đi vắng, đứa nào dám nhảy vào dòm ngó.”Tôi cho hắn cơ hội nói lại, “Ai là người của ai?”Hạ Hà cao to không đen không hôi suýt 1m90 lập tức nép vào người tôi như chim nhỏ, tựa đầu vào vai tôi, “Đương nhiên người ta là của công tử đây rồi ~ ”Tôi mặt không cảm xúc đẩy hắn ra, “Thỉnh người tự trọng.”Lớp 11 nghiêm túc trật tự, đối lập hoàn toàn với lớp 10 ồn ào náo nhiệt. Không một ai chú ý đến sự xuất hiện của tôi, họ chỉ liếc tôi vài lần lúc bước vào với Hạ Hà, song lại dồn sự chú ý vào đống sách trước cùng bàn mới của tôi là một bạn nữ trầm Hà không ở bên khiến tôi cảm thấy trống trải đến tôi đoán vừa tan tiết một cái, chắc chắn hắn sẽ chạy đến tìm tôi đã đoán cửa sổ, tôi thấy hắn đang vừa đi vừa nói với mấy cô nàng trên hành lang.“Nhìn cái gì mà nhìn? Làm xong bài tập chưa? Thi được bao điểm?”Mấy cô nàng vui vẻ cười hí đi ra ngoài, “Cậu làm gì đấy?”Hạ Hà kéo tôi đến một nơi không ai chú ý trong sân thể dục, “Đều đến xem Ngôn đấy. Con gái bây giờ mặt sao dày thế nhỉ, đuổi mãi cũng không chịu đi.”Tôi nghĩ mà buồn cười, “Nhìn thì làm sao?”“Vợ anh có thể cho đứa khác muốn nhìn là nhìn à? Vợ coi thái độ của em sao mà thờ ơ thế,” Hạ Hà bi thương nói, “Anh còn chưa đi mà em đã vậy rồi, lúc anh về chẳng lẽ em định tặng anh một chồng sừng làm quà?”Tôi hợp tác diễn vở kịch của hắn, “Có thể lắm. Anh định làm gì?”“Còn có thể làm gì nữa, tất nhiên là sẽ tha thứ cho em rồi,” Hạ Hà ghé sát vào tai tôi phả hơi, “Cơ mà sau đó anh sẽ đè em lên giường chịch ba ngày ba đêm, chinh phục em bằng kích thước cùng kỹ thuật thượng thừa của anh, khiến em không còn sức đâu ra mà cười với đứa khác nữa.”Hắn lại đang tự dát vàng lên mặt mình phỏng?Hắn moi đâu ra kỹ thuật?Dồ trai chưa được bóc tem chỉ giỏi chém gió.——–Hạ Hà đi Bắc Kinh, trước khi đi còn không quên đe dọa bạn cùng phòng mới của gọi video, hắn kể với tôi là thầy khen hắn có tài năng thiên phú.“Thật không?”“Đương nhiên,” Hạ Hà đắc ý, “Chồng cưng là ai chứ, được tổ nghề độ không phải dạng vừa đâu.”Tôi mừng cho Hà bỗng nói, “Cục cưng cười lên đẹp quá.”Tôi được khen mà xấu hổ, nhưng trong lòng quyết định sẽ cười với hắn nhiều ngày nọ, lúc đang gọi video, tôi cảm thấy Hạ Hà như đang buồn gì đó. Hắn là người rất đơn giản, vui buồn gì đều viết hết lên có phần lo lắng, “Cậu sao thế? Gặp phải khó khăn gì à?”Hạ Anh “Không, tớ tài năng như vậy sao có thể khó khăn gì được.”Tôi “Thế sao lại không vui?”Hạ Hà kinh ngạc, “Cái này mà Ngôn cũng nhìn ra?”Tôi “Một bộ mặt mẹ kế.”“Không phải không vui, chỉ là tớ…” Hạ Hà chớp chớp mắt, ánh mắt hơi né tránh, âm lượng cũng càng lúc càng nhỏ.“Ngôn Ngôn ơi.”Hắn đột nhiên giương mắt nhìn tôi.“Tớ nhớ Ngôn.”Tôi sẽ không nói rằng khoảnh khắc ấy trái tim tôi đã nhũn đến rối tung rối mù không nghĩ mình là một người dễ xúc động gì cho cam, nhưng tôi đúng là mềm lòng vậy đấy, giờ tôi thậm chí còn chẳng dám nhìn hắn qua màn hình, và ánh mắt tôi bắt đầu tránh Hạ Hà đang tha thiết nhìn tôi khiến tôi không nỡ từ được.“Tớ… cũng hơi nhớ cậu.”Hạ Hà ngây ngô cười khúc khích, lại bắt đầu được voi đòi hai bà trưng.“Chỉ hơi thôi hử?”“Tớ thì nhớ Ngôn đến tay cũng thấy đau đây này.”Tôi “…”Hạ Hà 【Ối cục cưng sao lại cúp máy???】Còn dám hỏi tôi, một ngày không lái xe là thấy khó chịu phải không?———–Lúc Hạ Hà đi là mùa thu, khi hắn trở lại thì vừa khéo là trận tuyết đầu tiên của vọng một của trường nghệ thuật mà Hạ Hà thi tổ chức tuyển sinh sớm, và hắn sẽ trở lại sau khi thi vào tháng một. Nếu không đạt, hắn sẽ phải tiếp tục thi các trường học đang trong kỳ nghỉ đông, Hạ Hà liền kéo tôi về nhà phòng trống không ai dạ khó bước vào cửa, đã dồn dập trải cơn mưa hôn xuống môi tượng trưng đẩy hắn hai cai coi như từ chối, sau đó giơ tay ôm hắn… Tôi cũng rất nhớ khi hôn một lúc lâu, tôi ngửi được mùi nguy hiểm, bèn đẩy mạnh hắn ra, song không tài nào đẩy Hà tủi thân nói. “Ôm một xíu nữa thôi, anh mệt quá, cục cưng cho anh sạc điện một lát đi mà.”Tuy nhiên, chưa được mấy phút trôi qua…Hạ Hà liếm môi, “Ừm, sạc điện đó, là phải cắm đầu sạc vào ổ điện á.”Tôi lườm hắn một cái cháy khét mặt, hắn hớn hở nhào tới hôn tôi, kéo tay tôi xuống, “Giúp anh với.”Tôi ôm ý chí thấy chết không sờn, nói nhỏ với hắn, “Đợi thêm lát nữa, em đi tắm đã.”Hạ Hà sửng sốt, ngây đơ cả người hôm nào đó sau này, hắn kể với tôi là khi ấy hắn đã cảm động đến rớt nước mắt, cảm thấy như được nghe lời âu yếm cảm động nhất trần cũng rớt nước mắt, vì đau.——-Hạ Hà rất giỏi, đậu luôn nguyện vọng một, giờ chỉ cần đậu nốt khối văn hóa trong kỳ thi tuyển sinh đại học là xong, tương đương với việc một chân bước vào cổng trường đại nghênh đón tháng trường đã treo lên những biểu ngữ như “Hôm nay không học, ngày mai thành rác rưởi”, rồi là “Vua trời lấn át hổ đất, toàn bộ đỗ 985”[1] các kiểu các loại.[1] 985 là Đề án 985 hay còn gọi là “Đề án các trường đại học hàng đầu thế giới” của Tàu. Chi tiết xem tại quay lại lớp 10 để giúp vẽ nốt báo Hà đang đứng cạnh tôi viết chữ, miệng cũng không nhàn rỗi, ghé vào tai tôi thầm thì, “Cục cưng của anh vẽ đẹp quá, họa sĩ lớn đấy.”Tôi vừa định khiêm tốn câu, hắn đã nói tiếp, “Người ta cũng là họa sĩ nè.”Trình độ có thể vẽ tình yêu thành cục cứt như hắn không biết lấy tự tin đâu ra Hà nhếch mép cười xấu xa, “Người vẽ tranh minh họa.”[2][2] Cụm từ gốc là 插画家, chỗ này bé Hà chơi chữ, cả cụm này đi kèm với nhau nghĩa đúng là “Người vẽ tranh minh họa”, nhưng dịch theo mặt chữ thì là “cắm vào họa sĩ”, mà họa sĩ ở đây là chỉ bé NgônTôi thấy hắn đây không phải là đang thăm dò bờ vực của cái chết, mà là đang sải cánh trên bờ vực của cái chết luôn là số cuối cùng của báo tường, chủ đề là “Lý tưởng của tôi”.Ở giữa một hàng chữ “Đỗ Thanh Hoa”, “Trở thành họa sĩ”, “Làm giáo viên”,… tôi liếc phát thấy ngay dòng chữ rồng bay phượng múa của Hạ Hà – “Bên nhau trọn đời”.Ngốc chúa, này thì lý tưởng cái ngày thi đại học, Hạ Hà xàm ngôn gì mà “Đít tím là thắng”, vì vậy dưới sự yêu cầu mạnh mẽ của hắn, tôi đành phải xỏ chân vào cái sịp tím chóe lóe, cảm thấy mình bê đê đến hết thuốc Hà nói “Cục cưng ơi anh căng thẳng quá, cần cục cưng an ủi.”“Đừng căng thẳng,” tôi an ủi hắn, “Vì căng thẳng cũng vô ích thôi.”Hạ Hà “… Cưng biết ý anh không phải là loại an ủi này mà.”Hắn khó chiều thật đấy, tôi đành miễn cưỡng hôn hắn một tôi ra khỏi sân trường, mỗi người rẽ một hướng đi ngóc ngách của nơi đây đều đã từng có bóng dáng của chúng tôi từng chiến đấu hăng hái dưới ánh đèn, ôm hôn nhau trên góc cầu thang không người qua lại, sóng vai chạy cùng nhau trên sân thể dục khi trời nhá nhem tối,…Cuộc sống trung học phổ thông đã đặt xuống một dấu chấm chúng tôi sẽ hướng tới một tương lai tốt đẹp hơn.– KẾT THÚC PHẦN CHÍNH – Giới thiệuNgười ta bảo tôi là thánh cuồng sạch, tôi thấy bạn cùng phòng tôi mới là thánh cuồng sạch thì đụng xíu xiu vào tay tôi mà thằng chả cũng đếu chịu tổn thương thật sự, tôi có bốc cứt đâu mà bị ghét bỏ thế chứ?Về sau tôi mới biết, thì ra thằng chả không phải thánh cuồng sạch, mà là hội chứng sợ gay[1].Cơ mà sợ tôi làm gì? Tôi có phải gay quái đâu.——Hạ Hà Tao là trai thẳng siêu cấp vjp Hờ hờ, chắc tao không?Hạ Hà Ok, nếu thế thì hai mình sẽ làm vài chuyện mà bọn giai thẳng hay làm.…Tôi …Hey bro, bro chắc là xì trây khác cũng sẽ làm như này chứ?CP Đại ka trường ngáo keo chó công x Học sinh xứt sắc mạnh miệng mềm lòng thụHai cái compa nhưng cứ ngỡ mình là cột điện khai sáng cho câu chuyện kẻm động gớt nước mắt về tình đồng chí. “Lát nữa bố còn có việc nên đưa con đến đây được thôi, tự dọn phòng được chứ?”“Vâng ạ, bố yên tâm.”Bố tôi gật đầu, xoay người rời đi, chợt ngoái lại dặn dò thêm câu nữa “Sống hòa thuận với bạn cùng phòng nhé, nên kiên nhẫn nhường nhịn nhau, có chuyện gì gọi cho bố.”Tôi tạm thời đồng ý với dĩ bố tôi cố tình dặn thế là vì tôi có tiền án. Hồi cấp hai tôi có vào ký túc ở một thời gian, phòng có bốn người thì được cả ba ông ở cùng đệ đơn với thầy giáo xin đổi phòng, lý do là không xứng ở cùng tôi vì tôi quá cao đều nói thật đấy chứ, dù sao tôi cũng không nghĩ là họ xỏ lá ba que gì mình. Chính họ ở bẩn, bừa bãi ồn ào lại còn dám chê tôi sạch sẽ yên tĩnh, mạch não diệu kỳ thực không vui nên không ở ký túc nữa, bố tôi thường xuyên đi công tác nên thuê một cô giúp việc tới nấu cơm ngày ba bữa cho tôi, các vấn đề sinh hoạt khác tôi dần dà tự giải quyết được, nên bố tôi cũng phần nào yên lần này tôi chuyển tới trường ở thành phố H, ông lo tôi ở trọ ngoài một mình không ổn, sau khi chọn tái chọn hồi, cuối cùng cũng chốt sổ trường cấp ba này vì có ký túc xá hai người xịn sò nhất. Chắc là ông nghĩ một chọi một có nhiều phần thắng hơn một chọi ba, nếu có chuyện gì thì tôi sẽ không bị tẩy chay tập chuyện có thể sống hòa thuận được với nhau hay không thì tôi không dám đảm bảo với bố tôi, bởi điều này tôi cũng chả quyết được một mình, mà còn phụ thuộc vào anh bạn kia cửa phòng 223, ơn giời, may mà bố tôi đã không đưa tôi bên trong đang có một thằng đang chuổng cời tồng hẳn là bạn cùng phòng mới của chả hốt hoảng nhìn tôi, tôi cũng nhìn nó… và chú họa mi đang hót líu lo của là mù hai vẫn phải bật máy sưởi, hơi nóng phả vào mặt tôi, đồng thời khí lạnh bên ngoài cũng ập thẳng vào phòng.“Ắt xì hơi!”Thằng chả hắt hơi, người rung lên, kéo theo cái chỗ nào đó cũng rung cười thật, mà cũng hơi vội vàng đóng cửa lại, áy náy bảo “Xin lỗi.”“Không sao đâu.” Hắn xoa lỗ mũi, xoay lưng lại mặc quần áo.…Tôi thu hồi tầm mắt từ người hắn rồi kéo vali vào túc xá này khá xịn sò, không phải giường tầng, cũng không phải giường chung, mà là hai giường đơn riêng biệt, đỡ phải trèo lên trèo rất sáng và máy sưởi rất ấm. Sao ban ngày ban mặt mà tôi biết là đèn sáng à, vì rèm cửa sổ đã được đóng kín mít rồi, còn máy sưởi, thử hỏi nếu không đủ ấm thì ông bạn cùng phòng kia sẽ thả rông chim được chắc, không chết cóng họa mi mới là là…Trên giường và bàn học của tôi đang chất đống nào quần áo, nào giấy, nào vở nào thau đựng nước, đủ các loại ngổn ngang bừa đến lời dặn của bố trước khi đi, tôi bèn nói với giọng điệu rất lịch sự, “Bạn này, dọn đồ của bạn đi được không?”Thằng chả cũng khá dễ nói chuyện, bảo ok tay này khoác lên bộ đồ thể thao trông cũng ra hình người đấy, mặt mũi lạnh lùng, có vẻ khó hòa đồng là tốt nhất, tôi không thích người lắm mồm, giả tạo thảo mai như kiểu quen thân lắm. Nhưng tôi thật sự sai quá sai rồi, này để nói sau chả quơ tay một phát gom đống kia chất thành đống về bàn mình, không đủ chỗ thì ném luôn xuống với hành động kiểu này, kỳ thực tôi nhìn không nổi. Nhưng đây là thói quen cá nhân của người khác, tôi cũng không tiện ý kiến ý cò gì. Tôi lôi chai cồn trong túi ra, pha loãng với ít nước rồi bắt đầu lau giường cùng phòng đứng sững một bên, khóe mắt tôi liếc thấy hắn đang nhìn tôi bằng vẻ mặt khiếp sợ và cạn hắn cho rằng tôi là kẻ dị hợm, nhưng tôi cũng chẳng quan tâm, hầu như người biết tôi đều nói tôi thế. Nghĩ đến những đồ đạc này đều đã từng bị dùng qua, tôi thật sự muốn khử trùng hết thảy. Không phải bệnh sạch sẽ, mà thích sạch sẽ chuyên chú tổng vệ sinh, nhưng cảm thấy hình như thằng chả vẫn đang chiếu laze vào cái gì hay mà nhìn?Hành lang bỗng vọng tới tiếng nói chuyện, kế tiếp có người gõ cửa phòng của chúng cùng phòng đi tới mở cửa, hai cậu trai bước vào, một người đeo kính và trông khá thanh tú. Người còn lại cao thôi rồi, còn nhỉnh hơn cả bạn cùng phòng tôi, suýt thì đụng đầu vào khung cửa, tức phải cỡ hơn kính nói, “Vãi, sao lại có mùi cồn thế này?”Mét chín thấy tôi, bèn quay qua hỏi bạn cùng phòng, “Ê Hà, bạn cùng phòng mới à?”“Ờ, học sinh chuyển trường, tên là Đoàn Tinh Ngôn.”Sao hắn biết tôi tên là Đoàn Tinh Ngôn? Tôi biểu đạt câu hỏi này bằng ánh mắt, cơ mà thằng chả hiểu sai xừ nó ý, bắt đầu tự giới thiệu mình, “Hạ Hà, hà trong Hà Giang sông Trường Giang.”Đeo kính “Há lô hotboy, mình là Hứa Đa.”Mét chín nói “Trịnh Dục.”Tôi gật đầu, tỏ ý đã Đa nhìn thấy chai cồn và rẻ lau trong tay tôi, sốc luôn, “Ối Đoàn Tinh Ngôn, ông có chứng cuồng sạch hả?”Tôi “Không.”Hứa Đa show bộ mặt chắc tui tin’ “Dùng đến cả cồn thế này còn bảo không phải nghiện sạch sẽ.”Tôi lười giải thích với Hà mất kiên nhẫn, nói, “Mày lắm mồm thế, biến biến, lượn lượn.”Trịnh Dục nhặt quả bóng rổ trên sàn lên, Hứa Đa nhiệt tình rủ rê, “Này Đoàn Tinh Ngôn, bọn tôi đi đánh bóng rổ, ông đi không?”Tôi bảo không đi Đa còn muốn nói thêm gì, đã bị Hạ Hà đẩy thẳng ra còn ai đứng bên giám sát, tôi dọn dẹp thoải mái hơn nhiều, rất nhanh đã sắp xong đồ, còn dọn xong cả khoảng năm giờ chiều, Chu Lam Lam nhắn weibo bảo tôi đi căn tin ăn Lam Lam là bạn cùng lớp của tôi từ mẫu giáo đến cấp hai, và là một trong số ít bạn bè của tôi. Hôm nay là chủ nhật, mai mới chính thức vào học, thẻ ăn của tôi chưa được làm xong nên đành phải dùng tạm của cô tin ở đây khá khẩm hơn trường trước của tôi, có khá nhiều món để chọn. Tôi mua xong cơm, cùng Chu Lam Lam tìm chỗ ngồi Lam Lam nói, “Thấy trường này sao, ok chứ?”Tôi gật đầu, “Rất ổn.”“Ông đến cái, ghế nam thần của trường mình cũng sắp phải đổi chủ rồi,” Chu Lam Lam ngó trái phải, “Giờ đang có khá nhiều em ngắm trộm ông đó.”Tôi bảo, “Ồ.”Chu Lam Lam nói, “Ê Ngôn, sao ông vẫn cứ lạnh nhạt thế nhở, hồi bé ông có thế đâu. Hồi đấy ông nhí nhảnh cá cảnh dã man, tôi còn thầm thích ông nữa đấy. Chả hiểu sao dậy thì rồi lại trở nên nhạt nhẽo như này.”Thật may cô nàng không thích tôi, nếu không thì tôi đã mất đi một người bạn mẫu giáo tiểu học tôi thế nào đến bố tôi cũng không nhớ nổi, giờ ít nói, chắc là do hồi nhỏ lắm mồm quá nói luôn cả phần bây Lam Lam hỏi, “Ông học lớp mấy?”Tôi “Lớp 10.”Chu Lam Lam hít sâu một hơi, “Lớp 10? Sao ông lại vào lớp đó hả. Lớp đó là cứ điểm tụ tập của tụi “cực phẩm” đấy, là nơi sản sinh ra những đứa nhan sắc gánh còng lưng IQ’ đấy, ông không hợp chỗ đó đâu.”Lúc làm thủ tục nhập học, hiệu trưởng bảo tôi làm một bài kiểm tra để lấy điểm xếp lớp, nhưng tôi ngại phiền nên không làm, thấy đi lớp nào chả như Lam Lam biết tôi và Hạ Hà ở cùng phòng thì lại hít thêm hơi nữa, ghé tai tôi thì thầm, “Hạ Hà là đại ca trường đấy.”Cô nàng lấy di động, mở một topic cho tôi không có hứng thú, nhưng trông mặt Chu Lam Lam lo lắng quá thì thôi cũng liếc qua xem sao. Topic đại khái nói Hạ Hà rất dễ dàng nốc ao hơn chục đứa, còn tham gia bắt nạt học đường, từ hồi học cấp hai đã là giang hồ con lẫy không đánh giá cao độ tin cậy của mấy bài kiểu này, bên trong còn có đứa bảo Hạ Hà xăm “cá chép om dưa”, “rồng bay phượng múa” các kiểu. Hôm nay tôi thấy hắn trần như nhộng, nào có thấy mặt con cá chép con rồng nào nửa đầu là đầy rẫy những tin đồn pha ke, nửa sau là hình ảnh vớ vẩn, đủ loại ảnh chụp trộm Hạ Hà, có ăn uống có đánh bóng có chơi đàn,… Còn có đứa hỏi WeChat, Weibo, QQ của hắn. Ai không biết còn tưởng sao hot nào đó chứ Hạ Hà bị miêu tả rất là hổ báo cáo chồn, thấy ngứa mắt là hẹn ra cổng trường’ ngay, thế nhưng các cô nàng vẫn u mê lắm, đều ảo tưởng được trở thành người phụ nữ của đại trai làm gì cũng nước xong, Chu Lam Lam đưa tôi đi dạo quanh trường cho quen đường. Trước khi về, cô nàng vẫn không quên dặn tôi đừng tỏ ra sợ Hạ Hà, lo tôi trông đụt quá sẽ bị ăn là một sự sỉ nhục, trông tôi đụt chỗ nào? Với cả cho dù có solo nắm đấm, tôi cũng không nghĩ mình sẽ thua tám giờ tối Hạ Hà mới về. Tôi đeo tai nghe làm việc của mình, ai làm việc nấy, bình yên vô ngày, cứ khoảng bốn rưỡi sáng là tôi sẽ dậy đi vệ sinh. Ra khỏi WC về giường, tôi thấy Hạ Hà chỉ mặc độc cái quần sịp, trần trụi nằm sấp trên giường, còn chăn thì rơi dưới này ngủ nude à. Cơ mà rõ ràng lúc lên giường hắn vẫn mặc quần áo mà, không biết cởi lúc nào nhớ đến bài đăng ban chiều, tự dưng tò mò không biết người hắn có rồng phượng cá chép gì không, khéo có thật ấy chứ, do lúc sáng tôi không để ý thôi, dù sao thì bây giờ hắn cũng đang ngủ. Tôi đứng bên giường, nương ánh sáng tù mù rạng sáng, cẩn thận quan sát trên giường đột nhiên trở mình khiến tôi hú hồn chim én. May mà hắn không tỉnh, vừa khéo có thể xem được luôn mặt quả là, ngoại trừ chỗ được sịp che thì không thấy “tha thu” ở đâu lại thất vọng về giường ngủ.———

thì ra ông thẳng như này